Page 15 - Tạp chí Năng lượng Mới số 204
P. 15
Tôi là một mốc son trong hành trình chinh phục Biển
Đông của ngành dầu khí Việt Nam. Tôi đánh dấu
bước ngoặt: người Việt đã làm chủ công nghệ khoan
khai thác ngoài khơi sâu, một lĩnh vực mà trước đó
chúng ta phải phụ thuộc nước ngoài.
như thể muốn thử thách tôi và những giữa trùng khơi. Là hiện thân của một
người Việt vận hành tôi. Nhưng tôi đã khát vọng làm chủ biển sâu bằng trí
đứng vững. Giếng 2X - giếng dầu đầu tuệ Việt Nam.
tiên do người Việt khoan ở vùng nước Tôi được đưa vào khai thác mỏ Đại
sâu đã trào lên. Dầu đen, nóng, mùi Hùng từ thập niên 90 của thế kỷ XX,
ngai ngái… nhưng đó là mùi của thành thời điểm ngành dầu khí Việt Nam còn
công, mùi của chủ quyền, mùi của phát chập chững, còn phải đi vay từng mét
triển mỏ dầu khí Đại Hùng - một trong ống, từng cánh tay công nghệ. Nhưng
những mỏ lớn và khó khai thác nhất những người Việt từ Liên doanh
“Đại Hùng” không chỉ là bản dịch lúc bấy giờ, thể hiện năng lực kỹ thuật, Vietsovpetro, PVEP, Công ty Điều hành
đơn thuần, mà còn gợi nhắc đến chòm bản lĩnh, quyết tâm làm chủ ngành Dầu khí Biển Đông (BIENDONG POC),
sao Ursa Major (Gấu Lớn), biểu tượng dầu khí của Việt Nam trong giai đoạn đã vượt mọi thách thức biến tôi thành
định hướng trên biển của các thủy thủ đầu phát triển. cánh tay nối dài của Tổ quốc trên biển.
phương Bắc, gắn liền với hình ảnh sự Trước đó, khi tôi về đến Vũng Tàu, Mỏ Đại Hùng có tiềm năng lớn
dẫn đường giữa đại dương bao la. Và chưa ai từng nghĩ Việt Nam có thể làm nhưng nằm trong vùng nước sâu, xa
“Đại Hùng” không chỉ đơn thuần là chủ hoàn toàn một giàn khoan nước bờ, với địa chất phức tạp, tầng áp suất
tên một mỏ dầu, mà còn thể hiện ý sâu. Tôi đến từ nơi công nghệ tiên tiến, cao và khí độc hydrogen sulfide có thể
chí làm chủ biển khơi của người Việt, nhưng xa lạ. Họ - những kỹ sư Việt làm ăn mòn mọi kim loại. Cái tên “Đại
cùng niềm tin mãnh liệt vào tầm vóc Nam - đã tìm hiểu từng con ốc, từng hệ Hùng” từng khiến nhiều kỹ sư nước
to lớn của mỏ dầu khí này trong hành thống điều khiển, như một học trò lần ngoài phải e ngại, nhưng với người
trình phát triển kinh tế và bảo vệ chủ đầu mở cuốn sách phức tạp của biển Việt Nam, nó là lời thách thức.
quyền thiêng liêng của Tổ quốc giữa khơi. Nhưng họ không sợ, không một ai Khi mới vận hành, tôi như một đứa
Biển Đông. lùi bước. Không ai còn gọi tôi là “giàn trẻ khổng lồ học cách bước đi. Các kỹ
Những năm đầu, khi được kéo ra khoan cũ”. Tôi là cột mốc sống động sư phải thức trắng đêm để hiệu chỉnh
biển bằng những tàu kéo cồng kềnh,
tôi hồi hộp như đứa trẻ lần đầu rời
khỏi nhà. Trước mặt là vực sâu, sau
lưng là đất mẹ. Nhưng tôi không đơn
độc. Có cậu kỹ sư trẻ, lần đầu bước
chân lên boong, run rẩy leo lên đỉnh
flare. Vài năm sau, chính cậu là người
đề xuất thay đổi toàn bộ hệ thống kiểm
soát áp suất, nâng cấp hiệu suất xử lý
khí. Và chú bếp già, trong thế giới đầy
tiếng máy, mùi dầu và mồ hôi, đã mang
đến mùi cơm nóng như sợi dây kết
nối con người với đất liền. Có cái Tết
nọ, chú gói bánh chưng bằng lá dong
chuyển ra từ đất liền, mọi người quây
quần cạnh nồi bánh như bên bếp nhà.
Tôi không biết Tết là gì, nhưng ngày ấy,
tôi thấy mình được ăn Tết.
Ngày tôi đến mỏ Đại Hùng, thân
còn mùi dầu máy, lưng là một rừng
sắt thép, nhưng tim đã bắt đầu đập
theo nhịp tim của những người con
đất Việt. Đó không phải là một ngày Tôi lo lắng khi đợt giá dầu giảm, anh em phải đổi ca bằng tàu dịch vụ, chạy suốt 20 tiếng trên biển,
thường, là một ngày sóng dữ, gió lớn tôi đón anh em bằng cánh tay dài cheo leo
NĂNG LƯỢNG MỚI Số 204 (8-7-2025) 15